Thiên Chúa quang lâm liệu giáo hoàng và linh mục có biết trước không?
“Giáo Hoàng có thần quyền, thay vị trí của Thiên Chúa, mà linh mục thì vâng lời Giáo Hoàng, nên khi Giê-su trở lại sẽ khải thị trước với Giáo Hoàng và linh mục, sau đó mới để họ truyền lại thông tin này đến các giáo hữu, bởi vì họ là những người thân cận nhất với Thiên Chúa, đồng thời cũng là người quản lý các giáo hội trên thế giới”.
“Giáo Hoàng, giám mục và linh mục chỉ là con người, không thể thay thế Thiên Chúa, chúng ta phàm là việc gì cũng nên làm theo lời Thiên Chúa, cũng không nên im lặng chờ đợi mặc khải mới đón Thiên Chúa, thay vào đó, chúng ta nên chú ý lắng nghe tiếng gọi của Thiên Chúa, có như vậy mới nghênh đón được Thiên Chúa”.
Khi đọc câu đầu tiên, có thể bạn đã nghĩ rằng câu nói đầu tiên này là tư tưởng của một tín hữu Thiên Chúa Giáo. Nhưng có lẽ bạn sẽ không thể ngờ rằng cả hai câu nói này đều xuất phát từ quan điểm của cùng một người, người này rốt cuộc đã trải qua những gì mà lại có sự thay đổi lớn đến như vậy?
Tiếp theo sau đây, ta hãy cùng tìm hiểu về câu chuyện của anh, điều này có lẽ sẽ mang lại cho chúng ta một số lợi ích.
1. Linh mục là người tôi kính trọng nhất
Linh mục nói: “‘Matthêô’ chương 16: 18-19 ‘Ta bảo ngươi: “Ngươi là Ðá và trên Ðá ấy, Ta sẽ xây Hội Thánh của Ta, và quyền môn âm phủ sẽ không thắng nổi. Ta sẽ trao cho ngươi chìa khóa Nước Trời, và điều gì dưới đất ngươi cầm buộc, thì cũng sẽ bị cầm buộc trên trời, và điều gì dưới đất ngươi tháo cởi, thì cũng sẽ được tháo cởi trên trời”’, theo lời Giê-su, Hội Thánh chúng ta đã xác nhận Giáo Hoàng là người kế vị Phêrô, và sẽ truyền từ đời này sang đời khác, Giê-su đã trao cho Giáo Hoàng quyền điều hành quản lý Hội Thánh. Tương tự, khi Giê-su trở lại, Người trước tiên sẽ thông báo Giáo Hoàng, Giáo Hoàng sẽ thông báo đến các linh mục và giám mục, rồi sẽ thông báo đến các giáo hữu, cho nên chúng ta nhất định phải vâng theo sự lãnh đạo của Giáo Hoàng và linh mục, như vậy mới có thể nghênh đón sự trở lại của Giê-su. Nếu không phải là do Giáo Hoàng và giám mục truyền đạt, vậy thông tin đó chắc chắn là giả, không thể tin được”.
Thông qua sự thông công của linh mục, tôi thường ấp ủ một niềm tin như thế này trong lòng: Giáo Hoàng có thần quyền, thay vị trí của Thiên Chúa, và là người đứng đầu giáo hội. Ngày mà Giê-su trở lại nhất định sẽ khải thị trước với Giáo Hoàng và linh mục, sau đó sẽ để họ truyền đạt tin này đến tất cả các giáo hữu, bởi vì Giáo Hoàng và linh mục chính là những người thân cận nhất với Thiên Chúa.
Ngày thường, tôi còn rất thích nghe linh mục kể về câu chuyện của cuộc đời ông, thường nghe ông kể về những đắng cay ông đã chịu đựng trên con đường theo đuổi đức tin của mình, tôi vừa nghe vừa thầm khen ngợi tinh thần chịu thương chịu khó của linh mục trên con đường đeo đuổi đức tin, một vị linh mục tốt như vậy không hổ là tôi tớ tốt của Thiên Chúa. Bất giác, linh mục đã ảnh hưởng đến con đường đời của chính tôi, tôi đã âm thầm hạ quyết tâm phải vào được tu viện và trở thành linh mục phụng sự cho Thiên Chúa.
2. Thiên Chúa đã trở lại, linh mục sao lại không biết
Một ngày nọ, một vị giáo hữu đã đến nhà tôi, nói với tôi rằng có một tu sĩ đã đến nhà cô ấy giảng đạo, bảo tôi đến nghe cùng. Tôi thường ngày rất thích nghe giảng đạo, cảm thấy rằng đây là một cơ hội hiếm có nên đã đến đó nghe. Tu sĩ Tạ hôm đó đã nói về một chủ đề mới “Kế hoạch quản lý sáu nghìn năm của Thiên Chúa”, tôi cảm thấy chủ đề này rất mới lạ nên đã vô cùng chăm chú lắng nghe. Tu sĩ Tạ bắt đầu giảng từ Cựu Ước: “Cựu Ước còn có tên gọi là Thời Đại Luật Pháp, trong Cựu Ước, Thiên Chúa đã mượn Môsê để ban hành luật pháp cho người dân Y-sơ-ra-ên và dạy cho họ tuân theo luật pháp của Thiên Chúa, hiệu quả đạt được từ đây chính là thông qua luật pháp kết tội con người. Vào cuối thời Cựu Ước, vì con người ngày càng trở nên xấu xa và bắt đầu không tuân thủ luật pháp nữa, Thánh Điện trở thành nơi trú ẩn cho phường trộm cắp, loài người lúc bấy giờ đều đang sống trong tội nghiệp, và phải đối mặt với hiểm nguy của việc bị pháp luật xử tội chết, vì vậy Giê-su đã đem đến một ân điển của thời đại, thực hiện một hành động cứu chuộc, đó là vì nhân loại mà làm vật tế tội, chịu bị đóng đinh để rửa tội thay cho con người, chỉ cần họ nhận lấy tinh mừng của Giê-su, mọi tội trạng sẽ được miễn, sẽ không bị pháp luật xử tội nữa. Hiệu quả của hành động này của Giê-su chính là khiến cho con người thú nhận lỗi lầm và ăn năn sám hối, họ không còn bị pháp luật lên án và ràng buộc nữa, tuy nhiên Thiên Chúa vẫn chưa tha thứ cho bản tính Sa-tan của loài người, các đức tính xấu xa của Sa-tan vẫn bám rễ rất sâu trong con người, so với gây tội thì những đức tính xấu xa này còn kiên cố hơn. Do đó, trong lời tiên tri của sách Mặc Thị, người ta đã tiên đoán rằng Thiên Chúa sẽ trở lại trần gian vào thời kỳ sau hết để thực hiện việc phán xét tội trạng của con người, chính là để xóa bỏ mọi tội lỗi, để con người không thể phạm tội được nữa. Hiệu quả này có được nhờ công việc phán xét được thực hiện trong thời kỳ sau hết, và đây chính là kế hoạch quản lý sáu nghìn năm của Thiên Chúa”.
Sau khi nghe xong những lời thông công của tu sĩ Tạ, tôi cảm thấy thật nhẹ nhàng, hóa ra công việc cứu rỗi nhân loại của Thiên Chúa được phân thành nhiều thời đại, trước nay khi đọc Kinh thánh hoặc nghe giảng đạo, tôi đều không hiểu điều này.
Tu sĩ Tạ giảng đến đây, liền nói: “Hôm nay tôi thông báo với mọi người một tin tốt lành, Giê-su đã quang lâm rồi, Người đã nhập thể và làm việc giữa loài người, mở ra cuốn sách tiên tri trong Thánh Kinh, tiết lộ bảy ấn và mở lời nói chuyện với nhân loại”.
Tôi nghe xong thì bàng hoàng: “Thiên Chúa đã trở lại, thật tốt quá! Giê-su mà chúng ta ngày đêm nghĩ đến cuối cùng đã trở lại!”
Tu sĩ Tạ lấy ra vài quyển sách và phát cho mấy người chúng tôi, sau đó chúng tôi lại đọc thêm một câu chuyện khác “Đấng Cứu Thế đã trở lại trên một ‘đám mây trắng’”, tôi càng chắc chắn rằng Giê-su mà chúng tôi ngày đêm mong ngóng đã nhập thể và trở về, tôi mừng thầm trong lòng và không ngừng nói: “Tạ ơn Thiên chúa!”
Xen lẫn cảm xúc vui mừng, lòng tôi đồng thời cũng cảm thấy hơi nghi hoặc, “Giê-su trở lại, chuyện lớn như vậy, vì sao không phải do Giáo Hoàng thông báo nhỉ? Hơn nữa, ngay gần tôi còn có các linh mục trong nhà thờ, thật khó hiểu. Còn vị tu sĩ Tạ này sao lại biết trước việc Thiên Chúa trở lại nhỉ?”
Tôi thay đổi quan điểm rồi lại nghĩ: “Thật ra tu sĩ Tạ đã nói rất rõ ràng, Giê-su đã trở lại, mở ra cuốn sách của sách Mặc Thị, còn tôi thì lại cảm thấy câu chuyện về Đức Chúa Trời Toàn Năng vừa đọc chính là tiếng nói của Thiên Chúa”. Thế nên, từ sâu trong trái tim, tôi cầu xin Giê-su dẫn dắt tôi giải đáp sự nghi hoặc này.
3. Chúa trở về sẽ tiết lộ với linh mục không
Trong cuộc tụ họp, tôi và các anh chị em của Hội Thánh Đức Chúa Trời Toàn Năng đã cùng nhau tìm lời giải cho câu hỏi này.
Anh Lý Đệ thông công rằng: “Sở dĩ chúng ta có quan niệm như vậy, tất cả là vì thời điểm chúng ta tin ở Thiên Chúa, con người chúng ta vẫn còn mang theo rất nhiều sự tưởng tượng, nên cho rằng khi Thiên Chúa quay lại thực hiện công việc mới ắt phải khải thị trước tiên với những người đứng đầu của các giáo phái, bởi vì họ có địa vị cao, lại còn là người thân cận nhất bên Thiên Chúa, thay Thiên Chúa điều hành nhà thờ, việc Thiên Chúa trở lại phải được họ truyền đạt thì chúng ta mới có thể chấp nhận. Thế nhưng sự việc thật ra không như con người chúng ta tưởng tượng. Chúng ta hãy nghĩ về các học giả, những người Pharisêu, họ là những người trực tiếp hầu việc cho Thiên Chúa ở trong Thánh Điện, hơn nữa địa vị của họ cũng rất cao, nếu như vẫn giữ theo quan niệm của chúng ta, vậy thì khi Giê-su đến sẽ tiết lộ với họ trước tiên. Thế nhưng thực tế thì sao, ngày Giê-su được sinh ra vốn cũng không theo quan niệm của con người, không tỏ lộ với những thầy tư tế và các trưởng lão hầu Thiên Chúa trong Thánh Điện, để họ biết trước về việc Giê-su được sinh ra, và ngày mà Giê-su thực hiện công việc của mình, Người cũng không chọn các viên tư tế và trưởng lão phụng sự trong Thánh Điện mà lại chọn những người Ítraen bình thường, chẳng hạn như người thu thuế, phụ nữ góa bụa, dân đánh cá, Người đứng ở giữa những người bình thường này giảng đạo, thực hiện đủ loại phép thuật lạ kì, để họ trước tiên biết về công việc của Giê-su, sau đó thông qua họ truyền bá phúc âm đến nhiều người hơn nữa. Ngày mà Giê-su sống lại từ cõi chết, Người cũng không xuất hiện ở trước các đại tư tế, trưởng lão và học giả hầu việc trong Thánh Điện, mà lại xuất hiện trước những môn đồ và tín đồ bình thường, để họ thấy rằng Giê-su đã sống dậy từ cõi chết, sau đó để họ truyền bá ân điển cứu tội của Giê-su. Theo như kinh văn trong “Corinthô” chương 1:26-29 có đề cập, khi ấy lúc Giê-su thực hiện công việc của mình, những người được xem là thông minh, có quyền thế và cao quý không được chọn nhiều, mà chính những người được xem là ngu xuẩn, hèn nhát, đê tiện và những người bị kẻ khác khinh thường lại được Người lựa chọn. Sự lựa chọn của Thiên Chúa đã đi ngược lại với quan niệm của con người, và nó cũng cho thấy sự công bằng của Người. Chúng ta từ công việc của Giê-su có thể thấy được rằng Chúa không hề làm theo những gì con người vẫn tưởng tượng, tương tự, vào thời kỳ sau hết, Giê-su cũng sẽ không khải thị với linh mục, giám mục và Giáo Hoàng rồi thông qua họ tuyên bố tin tức đến giáo hữu như tưởng tượng của loài người. Thế nên chúng ta không thể dựa vào quan niệm và trí tưởng tượng của bản thân để quy định cách Thiên Chúa làm việc, nếu con người chỉ chờ đợi linh mục và Giáo Hoàng tuyên bố Thiên Chúa đã trở về mới chịu tin nhận công việc mới của Thiên Chúa thì sẽ lỡ mất cơ hội và đối mặt với sự hối hận muộn màng.
Nghe xong những lời thông công của anh Lý Đệ, tôi đã ngộ ra một chút, thì ra lúc linh mục nói khi Giê-su quay lại sẽ tiết lộ với họ trước tiên, ý chỉ quan niệm và sự tưởng tượng của chúng ta, không phải ý của Giê-su, Ngài từ thuở khai sinh đến khi làm công việc của Thiên Chúa đều chưa hề khải thị với bất kỳ ai. Tôi thấy mình thật quá đáng thương, tôi đã vẫn luôn vâng theo cách nói của Giáo Hoàng và linh mục mà sống trong sự tưởng tượng. Tôi nghĩ đến các giáo hữu hiện nay cũng như tôi, sống trong những tưởng tượng sai lầm, không dám lắng nghe, cũng không dám tiếp nhận công việc mới của Thiên Chúa, quả là ngu ngốc mà!
4. Giáo Hoàng và linh mục có thể thay thế Thiên Chúa không
Một ngày nọ, tôi đọc được một bài về Đức Chúa Trời Toàn Năng, viết là: “Có vài tôn giáo chính trên thế giới, và mỗi tôn giáo có người đứng đầu, hay người lãnh đạo riêng, và những tín hữu trải khắp các quốc gia và các tôn giáo khác nhau trên toàn thế giới; hầu hết mọi quốc gia, dù lớn hay nhỏ, đều có những tôn giáo khác nhau trong đó. Tuy nhiên, bất kể trên toàn thế giới có bao nhiêu tôn giáo, thì mọi người trong vũ trụ cuối cùng đều tồn tại dưới sự hướng dẫn của một Đức Chúa Trời, và sự tồn tại của họ không được hướng dẫn bởi những người đứng đầu hay các nhà lãnh đạo tôn giáo. Điều này có nghĩa là nhân loại không được hướng dẫn bởi một người đứng đầu hay một nhà lãnh đạo tôn giáo cụ thể; thay vào đó, toàn thể nhân loại được dẫn dắt bởi Đấng Tạo Hóa, Đấng đã tạo nên trời đất và vạn vật, và cũng tạo nên loài người – đây là một thực tế. Mặc dù thế giới có vài tôn giáo chính, bất kể chúng có lớn thế nào, thì tất cả chúng đều tồn tại dưới sự thống trị của Đấng Tạo Hóa, và không tôn giáo nào có thể vượt ngoài phạm vi của sự thống trị này. Sự phát triển của nhân loại, sự biến đổi của xã hội, sự phát triển của khoa học tự nhiên – từng thứ đều không thể tách khỏi những sự sắp đặt của Đấng Tạo Hóa, và công tác này không phải là thứ có thể được thực hiện bởi một người đứng đầu tôn giáo nhất định nào. Một người đứng đầu tôn giáo chỉ đơn thuần là một nhà lãnh đạo của một tôn giáo cụ thể, và không thể đại diện cho Đức Chúa Trời, họ cũng không thể đại diện cho Đấng đã tạo nên trời đất và vạn vật. Một người đứng đầu tôn giáo có thể lãnh đạo tất cả những người trong toàn tôn giáo, nhưng họ không thể chỉ huy mọi loài thọ tạo bên dưới các tầng trời – đây là một thực tế được thừa nhận toàn cầu. Một người đứng đầu tôn giáo chỉ đơn thuần là một nhà lãnh đạo, và không thể đứng ngang hàng với Đức Chúa Trời (Đấng Tạo Hóa). Vạn vật đều nằm trong tay của Đấng Tạo Hóa, và cuối cùng, tất cả chúng đều sẽ trở về với bàn tay của Đấng Tạo Hóa. Nhân loại được Đức Chúa Trời tạo nên, và bất kể tôn giáo nào, mọi người sẽ trở về dưới sự thống trị của Đức Chúa Trời – điều này là không thể tránh khỏi. Chỉ có Đức Chúa Trời là Đấng Chí cao giữa vạn vật, và người cai trị cao nhất giữa muôn loài thọ tạo cũng phải trở về dưới sự thống trị của Ngài. Cho dù địa vị của một con người có cao đến đâu, người đó cũng không thể đưa nhân loại đến một đích đến phù hợp, và không ai có thể phân chia vạn vật theo loại”.
Từ những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng, tôi hiểu ra rằng là Thiên Chúa tạo ra trời đất và vạn vật, cũng là Thiên Chúa cai quản muôn loài, lãnh đạo loài người từng bước phát triển cho đến hôm nay. Địa vị của Giáo Hoàng tuy là cao, có thể dẫn dắt tín đồ Thiên Chúa Giáo trên khắp thế giới, nhưng Giáo Hoàng không thể tạo ra vạn vật và lãnh đạo loài người, những giáo sĩ khác cũng như vậy, họ chỉ là một sinh mệnh được tạo ra bởi Thiên Chúa, không thể đại diện cho Thiên Chúa, không thể xếp ngang hàng với Ngài. Tôi nhớ lại bản thân khi còn thơ ấu, dưới sự giảng dạy sai lầm của các linh mục, đã luôn cho rằng Giáo Hoàng nắm thần quyền trong tay, thay vị trí của Thiên Chúa trên trần gian, còn các linh mục cũng vậy, họ đều là những người thân cận nhất với Thiên Chúa, nên tôi đã đặt họ ngang hàng với Thiên Chúa, xem trọng họ, ngưỡng mộ và sùng bái họ. Hôm nay, lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng đã giúp tôi hiểu ra, họ chẳng qua chỉ là sinh vật nhỏ bé được tạo ra bởi bàn tay của Thiên Chúa, căn bản không thể ngang hàng với Đấng Tạo Hóa, lại càng không thể đại diện cho Thiên Chúa.
5. Giáo Hoàng, giám mục và linh mục có phải là do Thiên Chúa bố trí hay không
Trong một lần tụ họp, chị Lưu của Hội Thánh đã thông công với chúng tôi một lời của Thiên Chúa “Về việc Thiên Chúa sử dụng con người”, lời của Thiên Chúa nói là: “Về mặt thực chất của công việc và bối cảnh được sử dụng, người được Đức Chúa Trời dùng được Ngài lập nên, được Đức Chúa Trời chuẩn bị cho công việc của Ngài và người này phối hợp trong công việc của chính Đức Chúa Trời. Không ai có thể làm thay cho công việc của người này bao giờ – đây là sự phối hợp của con người, không thể thiếu bên cạnh công việc thần thánh. Trong khi đó, công việc được những người làm công hay các sứ đồ khác thực hiện chỉ là truyền đạt và triển khai sự sắp xếp về nhiều phương diện cho các hội thánh trong mỗi giai đoạn, hoặc chỉ là công việc chu cấp sự sống đơn giản để duy trì đời sống hội thánh. Những người làm công và các sứ đồ ấy không được Đức Chúa Trời chỉ định, huống gì là có thể được gọi là người được Đức Thánh Linh sử dụng. Họ được chọn lựa từ trong các hội thánh, và sau khi được rèn tập và được bồi dưỡng một thời gian, những người thích hợp tiếp tục, còn những người không thích hợp bị trả về nơi xuất phát. … Người được Đức Chúa Trời dùng, mặt khác, chính là người được Đức Chúa Trời chuẩn bị, là người sở hữu một tố chất nhất định và có nhân tính. Họ đã được Đức Thánh Linh chuẩn bị và được làm cho hoàn thiện từ trước, và hoàn toàn được Đức Thánh Linh dẫn dắt, và đặc biệt khi nói đến công việc của họ, họ được Đức Thánh Linh hướng dẫn và điều khiển – kết quả của việc này là chẳng có sự sai lệch nào trên con đường dẫn dắt những người được Đức Chúa Trời chọn, vì Đức Chúa Trời chắc chắn chịu trách nhiệm về công việc của chính Ngài, và Đức Chúa Trời luôn làm công việc của chính Ngài”.
Chị Lưu thông công rằng: “Trước nay chúng ta không hiểu được sự khác biệt giữa những người được Chúa Thánh Thần sử dụng với Giáo Hoàng, linh mục, liền cho rằng họ cũng là do Thiên Chúa bố trí, thật ra đây chính là sự ngộ nhận của chúng ta. Chúa Thánh Thần vào mỗi thời đại sẽ nâng đỡ mọi người phối hợp với công việc của Ngài, vì để đạt được hiệu quả công việc tốt hơn, nhưng người mà Chúa Thánh Thần lựa chọn sử dụng là do Ngài đã chuẩn bị từ trước, đều có lời của Thiên Chúa làm chứng. Hơn nữa, người do Chúa Thánh Thần sử dụng làm công việc cũng nhận được sự bảo vệ của Ngài, thuần phục người làm công việc do Chúa Thánh Thần lựa chọn chính là thuần phục Thiên Chúa, chống đối người làm công việc do Chúa Thánh Thần lựa chọn chính là chống đối Thiên Chúa, sẽ bị nguyền rủa và trừng phạt. Cũng giống như trong Thời Đại Pháp luật của Cựu Ước, khi Thiên Chúa gọi Môsê, Thiên Chúa đã hiện ra trong ngọn lửa và yêu cầu Môsê dẫn dắt người dân Ítraen rời khỏi Ai Cập, khi nhóm người của Korah muốn chống lại Môsê, họ đã chịu sự trừng phạt của Thiên Chúa, Ngài đã khiến cho mặt đất bị chia cắt và nuốt chửng tất cả. Khi Giê-su làm việc, Ngài đã bổ nhiệm Phêrô làm nền móng của Hội Thánh, và việc này cũng dựa theo lời của Giê-su, đã được nêu trong “Tin Mừng Mathiêu” chương 16:18-19. Thế nhưng Thiên Chúa Giáo lại dựa theo câu kinh văn này nói Giáo Hoàng là người kế vị Phêrô, Giê-su đã cho Giáo Hoàng quyền quản lý Hội Thánh, đây thật ra đều là quan niệm tưởng tượng của con người, hoàn toàn không chính xác, bởi vì câu nói này là Giê-su nói với Phêrô, không phải với giáo sĩ Thiên Chúa Giáo, chúng ta không thấy Thiên Chúa nói những lời này với giáo sĩ Thiên Chúa Giáo. Hơn nữa, công việc của những người giáo sĩ này cũng không nhận được sự bảo vệ của Chúa Thánh Thần, nếu họ được Chúa Thánh Thần bảo vệ, vậy thì công việc của họ nhất định sẽ đạt hiệu quả, có thể khiến các giáo hữu nhận được nguồn cung ứng và nuôi dưỡng sự sống trong cuộc sống. Chúng ta hiện nay có nhận được sự cung ứng thật sự từ linh mục không? Họ đa số đều không hiểu được các chân lý mà chỉ nắm được một số đạo lý và câu từ trong Thánh kinh và lý luận thần học, khi đối diện với sự trở lại của Thiên Chúa, họ không hề có một chút kính sợ nào dành cho Ngài, thậm chí còn hiểu sai lời của Thiên Chúa để ngăn cản mọi người nghênh đón Thiên Chúa, chống đối, định tội, nếu nói linh mục là do Thiên Chúa bố trí, vậy đây không phải là một sự báng bổ Thiên Chúa hay sao? Thiên Chúa là Đấng công bình và thánh khiết, sao có thể bổ nhiệm người như vậy? Nếu vậy, giáo sĩ Thiên Chúa Giáo là từ đâu mà có? Thật ra, những giáo sĩ này lúc đầu chỉ là giáo hữu bình thường của nhà thờ, nếu giáo hữu nào có chí hướng muốn hầu việc cho Thiên Chúa, họ có thể đến tu viện để học thêm. Đến một độ tuổi nhất định, hoặc sau khi trải qua những năm tháng học tập, sẽ được giám mục tấn phong thành linh mục, chứ không phải được Thiên Chúa chọn lựa để làm việc và trải qua công việc của Thiên Chúa mà thành toàn, cho nên họ căn bản không phải do Thiên Chúa bổ nhiệm. Còn Giáo Hoàng là được bầu bởi các Hồng y, không kế vị Thánh Phê-rô, và cũng không được Thiên Chúa chứng giám.
Sau khi nghe chị em thông công, tôi đã hiểu thêm về người được Chúa Thánh Thần sử dụng, thì ra người được Chúa Thánh Thần sử dụng là do Chúa Thánh Thần đích thân bổ nhiệm, dựa trên lời của Thiên Chúa, nếu như không có lời của Chúa Thánh Thần làm chứng, thì ít nhất phải có sự bảo vệ và chứng giám của Chúa Thánh Thần. Sự thông công của chị rất khách quan và thực tế, thật ra nếu suy nghĩ cẩn thận, những linh mục này quả thật không phải do Thiên Chúa bổ nhiệm, mà là tốt nghiệp từ học viện sau đó được giám mục tấn phong, cũng tức là do con người bổ nhiệm. Nói như vậy, những giáo sĩ xem bản thân là người do Thiên Chúa bổ nhiệm, đều là tự mình mơ tưởng, cố gán những lời của Giê-su lên người bản thân. Bây giờ tôi đã hiểu rõ ngọn ngành của mọi việc rồi. Tôi thật sự biết ơn sự dẫn dắt của Thiên Chúa, giúp tôi có cái nhìn chuẩn xác về chân lý của phương diện này.
6. Điều quan trọng nhất khi nghênh đón Thiên Chúa là gì
Sau này, tôi đã sống cuộc sống giáo hội ở Hội Thánh Đức Chúa Trời Toàn Năng, cùng các anh chị em tụ hội thông công, cùng đọc những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng, việc này cũng giúp tôi hiểu thêm nhiều chân lý. Ngoài ra, nhờ thông công, tôi đã hiểu rằng khi Giê-su đến làm công việc, Phêrô, Gioan, người phụ nữ Sa-ma-ri v.v…, họ đều không giống như chúng ta ngồi đợi thông báo của giáo sĩ Thánh Điện rồi mới tin, họ lắng nghe những gì Giê-su nói, cách Ngài giảng dạy có uy quyền và quyền lực ra sao, có thể ban cho con người sự sống và sự ăn năn, họ nhận ra Giê-su chính là Đấng Mê-si-a đang đến, liền bắt kịp nhịp công việc của Thiên Chúa, từ đó hưởng được sự chăm tưới, cung ứng bằng lời giảng dạy của Thiên Chúa, họ mới là những người được Thiên Chúa khen ngợi. Trong Tin Mừng của Gioan và sách Mặc Thị của Gioan có đề cập, chiên của Thiên Chúa phải lắng nghe tiếng Thiên Chúa, còn những lời mà Chúa Thánh Thần nói với các Hội Thánh ở thời kì sau hết cũng phải nghe theo, có thể nghe hiểu tiếng nói của Thiên Chúa thì sẽ có được quả ngọt của cây sinh mệnh. Trong “sách Mặc Thị” chương 14:4 có đề cập Con Chiên đi đâu, họ cũng đi theo đó. Từ đó có thể thấy rằng, từ bỏ những quan niệm tưởng tượng, học cách trở thành một đồng nữ thông minh lắng nghe tiếng Thiên Chúa, nếu có chỗ chưa tường tận thì có thể tìm hiểu thêm, đọc thêm những lời của Thiên Chúa, như vậy mới có thể nghênh đón được Ngài. Còn thời kỳ sau hết dựa trên kế hoạch quản lý của Ngài, theo nhu cầu của nhân loại, một bước công việc mới đã được thực hiện trên cơ sở công việc của Giê-su, công bố nhiều khía cạnh sự thật về sự cứu rỗi loài người, chúng ta đã chấp nhận chân lý được phát biểu trong thời kỳ sau hết, chấp nhận bước đi mới này chính là bước theo bước chân của Thiên Chúa. Ngược lại, những người giữ chặt quan niệm của mình, từ chối tiếp nhận những lời và người làm việc của Thiên Chúa ở thời kỳ sau hết, như các thầy tư tế trong các Thánh Điện, người Pharisêu v.v…, họ không chỉ không nhận được sự chấp thuận của Thiên Chúa mà còn trở thành người chống đối Thiên Chúa, sẽ bị loại bỏ khỏi công việc mới của Thiên Chúa. Cảm ơn sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời Toàn Năng đã giúp tôi hiểu được rằng chấp nhận công việc của Đức Chúa Trời Toàn Năng trong thời kỳ sau hết mới thật sự là nghênh đón sự trở lại của Giê-su.
7. Tôi đã nhận thức về giáo sĩ lại từ đầu
Chẳng bao lâu, linh mục biết rằng tôi đã tiếp nhận công việc thời kỳ sau hết của Đức Chúa Trời Toàn Năng, nên đã đến nhà tôi để bảo tôi đừng tin nữa, tôi liền kể cho linh mục nghe việc Giê-su đã trở lại để làm công việc mới, ông ấy thế mà lại không hề có ý định điều tra, ngược lại còn quyết định tiếp tục phong tỏa nhà thờ, các giáo hữu đều chịu sự quản lý của linh mục, bị ràng buộc nên không dám nghe chúng tôi kể về Tin Mừng của vương quốc của Thiên Chúa, hành vi này của linh mục khiến tôi cảm thấy ngạc nhiên, đây căn bản không giống như việc làm của một người mong chờ sự trở lại của Thiên Chúa. Trong một lần tụ họp, đối với vấn đề này, chị Trương đã thông công lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng: “Nhìn vào những người lãnh đạo của mỗi giáo phái – họ đều kiêu ngạo và tự cho mình là đúng, và những giải thích của họ về Kinh Thánh thiếu bối cảnh và được hướng dẫn bởi trí tưởng tượng của chính họ. Hết thảy họ đều dựa vào các ân tứ và học thức để thực hiện công việc của mình. Nếu họ không thể giảng gì cả thì liệu mọi người có đi theo họ không? Xét cho cùng, họ có một số hiểu biết và có thể giảng về một giáo lý nào đó, hoặc họ biết cách lôi kéo người khác và sử dụng mưu mẹo nào đó. Họ sử dụng những cách này để đem mọi người đến trước mặt họ và lừa dối mọi người. Trên danh nghĩa, những người đó tin vào Đức Chúa Trời, nhưng thực ra, họ đi theo những người lãnh đạo của mình. Khi họ gặp ai đó đang rao giảng về con đường thật, một số trong số họ nói rằng: ‘Chúng tôi phải hỏi ý kiến lãnh đạo của chúng tôi về đức tin của chúng tôi’. Con người là trung gian trong đức tin của họ vào Đức Chúa Trời; điều đó chẳng phải là một vấn đề sao? Vậy, những nhà lãnh đạo kia đã trở thành gì? Chẳng phải họ đã trở thành người Pha-ri-si, những kẻ chăn chiên giả, những kẻ địch lại Đấng Christ và những chướng ngại vật cản trở mọi người chấp nhận con đường thật sao?”
Chị Trương thông công rằng: “Lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng khiến cho chân tướng thực chất của các giáo sĩ tin Thiên Chúa nhưng lại chống đối Thiên Chúa hiện lên rõ rệt, bản tính của họ kiêu ngạo và tự cho mình là đúng, họ dùng trí tưởng tượng và quan niệm bản thân để hiểu sai Thánh kinh, hiểu sai lời của Thiên Chúa, nói rằng họ có thần quyền, tuân phục họ chính là vâng lời Thiên Chúa. Không những vậy, khi giảng đạo, họ rất ít khi đề cao Thiên Chúa, làm chứng cho Thiên Chúa và thông công sự hiểu biết và lời của Thiên Chúa, ngược lại, họ thường xuyên đề cao bản thân đã vì Thiên Chúa chịu bao khổ cực, làm bao công việc, gánh bao trọng trách vì các tín đồ, họ còn thường xuyên phô trương sự hiểu biết của mình đối với lý luận thần học, sự hiểu biết về Thánh kinh, mục đích nhằm để thu phục lòng người, để người dân tôn thờ và theo chân họ, để kiểm soát các tín đồ dưới quyền của họ, để mọi người tôn thờ họ như thờ kính Thiên Chúa, đây chẳng phải là đang cạnh tranh một cách công khai trắng trợn với Thiên Chúa hay sao? Đặc biệt là khi họ thấy rằng càng lúc càng có nhiều người điều tra và chấp nhận sự thật là Thiên Chúa trở lại, họ không những không tiến hành các cuộc điều tra tìm kiếm sự thật mà ngược lại còn kiểm soát các tín hữu dưới quyền của mình để bảo vệ và duy trì danh tiếng địa vị bản thân, lợi dụng việc phong tỏa Hội Thánh để quấy rầy các tín đồ tiếp nhận công việc mới từ Thiên Chúa. Các tín đồ do chưa phân biệt được sự thật nên đều đối xử với họ như Thiên Chúa, cho dù có nghe được thông báo rằng Thiên Chúa trở về cũng phải thông qua họ mới chấp nhận. Từ hành động của những giáo sĩ này, chúng ta có thể thấy rằng họ vốn không hề tin ở Thiên Chúa, yêu thích sự thật, họ giống hệt với những người Pharisêu chống Giê-su năm xưa, không chỉ không chấp nhận công việc mới của Thiên Chúa mà còn cản trở người khác chấp nhận nó, họ chính là những trở ngại, những chướng ngại vật, họ là những viên đá ngáng đường, là kẻ địch lại Đức Kitô mà Thiên Chúa đã chỉ ra trong thời kỳ sau hết!”
Nghe đến đây, tôi thấy vô cùng xúc động. Đúng vậy, họ đã dựa trên quan niệm tưởng tượng hiểu sai Thánh kinh, áp đặt lời của Giê-su nói với Phêrô lên bản thân mình, và lừa dối tất cả các giáo hữu. Họ thường nói rằng muốn giáo hữu vâng lời của linh mục, nói rằng vâng theo linh mục chính là vâng theo Thiên Chúa. Họ dùng những lời của Giê-su với mục đích củng cố vị trí của họ trong lòng các tín đồ, khiến chúng ta nghe theo họ, hòng đạt được mục đích kiểm soát con người của họ. Ngoài ra, linh mục thường ở trước mặt chúng ta nói về việc họ đã vì Thiên Chúa mà chịu bao nhiêu đắng cay, vì đời sống của các tín đồ mà gánh bao nhiêu trách nhiệm, tất cả chỉ là để đề cao bản thân và khiến chúng ta tôn trọng họ. Nghĩ lại, trước đây tôi nghe linh mục kể truyện nhiều năm như vậy, tôi đã hiểu được những gì? Chẳng hiểu gì cả, ngay cả việc làm sao mới có thể nghênh đón được sự trở lại của Thiên Chúa tôi cũng không biết, thật sự đáng thương mà! Bây giờ tôi đã nhìn rõ mọi việc rồi, những giáo sĩ này căn bản không phải người hầu việc thật sự của Thiên Chúa, họ là những người Pharisêu đạo đức giả, họ là những kẻ chống Đức Kitô, ngăn cản con người bước vào thiên quốc.
Hôm nay, chính những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng đã giúp tôi phân biệt, người tin Thiên Chúa thì phải vâng theo, tôn trọng Thiên Chúa và tuyệt đối quy phục và nghe theo lời Thiên Chúa, không nên nghe lời người khác, mê tín và thờ phụng người khác, nếu không sẽ không còn là tin ở Thiên Chúa nữa.
Lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng cuối cùng đã giải đáp mọi thắc mắc của tôi, lòng tôi rất kích động, từ sâu trong lòng, tôi cảm ơn sự dẫn dắt của Thiên Chúa, để tôi được chính tai nghe được những lời về sự trở lại của Giê-su, chào đón sự quay về của Thiên Chúa.