Ngươi hiểu gì về Đức Chúa Trời?
Từ lâu mọi người đã tin vào Đức Chúa Trời, nhưng hầu hết họ lại không hiểu từ “Đức Chúa Trời” có nghĩa gì, và chỉ đi theo trong sự mơ hồ. Họ chẳng biết chút gì về việc chính xác tại sao con người nên tin vào Đức Chúa Trời, hay Đức Chúa Trời là gì. Nếu mọi người chỉ biết tin và theo Đức Chúa Trời, nhưng không biết Đức Chúa Trời là gì, và nếu họ cũng chẳng biết đến Đức Chúa Trời, thì đây chẳng phải chỉ là một trò đùa lớn hay sao? Mặc dù cho đến nay, mọi người đã chứng kiến nhiều lẽ mầu nhiệm của thiên đàng, và đã nghe được nhiều kiến thức sâu sắc mà trước đây con người chưa từng hiểu, nhưng họ không biết gì về nhiều lẽ thật cơ bản nhất mà con người chưa từng suy ngẫm trước đây. Một số người có thể nói rằng: “Chúng tôi đã tin Đức Chúa Trời nhiều năm rồi. Làm sao chúng tôi không biết Đức Chúa Trời là gì được? Chẳng phải câu hỏi này là xem thường chúng tôi hay sao?” Tuy nhiên, trên thực tế thì mặc dù hôm nay mọi người theo Ta, nhưng họ chẳng biết gì về bất cứ công tác nào của ngày nay, và không nắm được ngay cả những vấn đề rõ ràng nhất và đơn giản nhất, huống hồ những vấn đề rất phức tạp như về Đức Chúa Trời. Nên biết rằng những vấn đề ngươi không quan tâm, cũng chưa xác định được, chính là những vấn đề quan trọng nhất ngươi phải hiểu, bởi ngươi chỉ biết đi theo đám đông mà không để ý và không quan tâm gì đến những điều lẽ ra ngươi phải đang trang bị cho chính mình. Ngươi có thực sự biết tại sao ngươi nên có đức tin nơi Đức Chúa Trời không? Ngươi có thực sự biết Đức Chúa Trời là gì không? Ngươi có thực sự biết con người là gì không? Là một người có đức tin nơi Đức Chúa Trời, nếu ngươi không hiểu được những điều này thì chẳng phải ngươi mất đi phẩm giá của một tín đồ của Đức Chúa Trời sao? Công tác ngày nay của Ta là thế này: làm cho con người hiểu bản chất của họ, hiểu tất cả những điều Ta làm, và biết được dung mạo thật của Đức Chúa Trời. Đây là hành động kết thúc kế hoạch quản lý của Ta, giai đoạn cuối cùng trong công tác của Ta. Đó là lý do vì sao Ta đang phán trước với các ngươi về hết thảy mọi lẽ mầu nhiệm của sự sống, để các ngươi có thể nhận chúng từ Ta. Bởi đây là công tác của thời đại cuối cùng, Ta buộc phải phán với các ngươi hết thảy mọi lẽ thật của sự sống mà các ngươi chưa từng tiếp nhận trước đây, cho dù các ngươi không có khả năng hiểu được hay chấp nhận được đơn giản vì các ngươi quá kém cỏi và quá thiếu sự trang bị. Ta sẽ khép lại công tác của Ta; Ta sẽ hoàn tất công tác Ta trù định làm, và sẽ phán cho các ngươi biết về tất cả những gì Ta đã ủy thác cho các ngươi, kẻo các ngươi một lần nữa lại lạc lối và sa vào những mưu chước của kẻ dữ khi màn đêm buông xuống. Có nhiều đường lối mà các ngươi không hiểu được, nhiều vấn đề mà các ngươi không biết. Các ngươi thật mê muội; Ta biết quá rõ về vóc giạc cũng như những khiếm khuyết của các ngươi. Bởi vậy, mặc dù có nhiều lời các ngươi không thể hiểu được, Ta vẫn sẵn lòng phán cho các ngươi biết hết thảy mọi lẽ thật này mà các ngươi chưa từng tiếp nhận trước đây, bởi vì Ta cứ lo nghĩ rằng với vóc giạc hiện tại của các ngươi, liệu các ngươi có thể đứng vững trong chứng ngôn về Ta hay không. Không phải Ta xem thường các ngươi; hết thảy các ngươi đều là những loài thú chưa qua sự huấn luyện chính quy của Ta, và Ta hoàn toàn không thể thấy được bao nhiêu sự vinh hiển ở trong các ngươi. Mặc dù Ta đã tiêu tốn nhiều năng lượng để làm việc trên các ngươi, nhưng các yếu tố tích cực trong các ngươi có vẻ hầu như không tồn tại, còn các yếu tố tiêu cực có thể đếm được trên đầu ngón tay và chỉ dùng làm bằng chứng khiến Sa-tan hổ thẹn. Hầu như mọi điều khác trong các ngươi đều là nọc độc của Sa-tan. Với Ta, các ngươi trông như ngoài tầm cứu rỗi. Như hiện tại, Ta nhìn vào những biểu hiện và thái độ khác nhau của các ngươi, và cuối cùng, Ta biết được vóc giạc thực sự của các ngươi. Đấy là lý do tại sao Ta luôn lo lắng về các ngươi: Nếu để con người tự sống cuộc sống của mình, thì liệu họ có thực sự tốt đẹp hơn hay bằng được như hôm nay? Vóc giạc non trẻ của các ngươi không làm các ngươi lo lắng sao? Các ngươi có thể thực sự được như những người được chọn trong dân Y-sơ-ra ên – trung thành với Ta, và chỉ mình Ta thôi, vào mọi lúc hay không? Những gì bộc lộ nơi các ngươi không phải là sự tinh nghịch của những đứa trẻ lạc khỏi cha mẹ, mà là thú tính bùng phát từ những con thú lạc khỏi ngọn roi của chủ. Các ngươi nên biết bản tính của mình, đó cũng là yếu điểm chung của hết thảy các ngươi; đó là chứng bệnh chung của hết thảy các ngươi. Như vậy, lời khuyên duy nhất của Ta dành cho các ngươi hôm nay là hãy đứng vững trong chứng ngôn về Ta. Trong bất kỳ tình huống nào cũng đừng để chứng bệnh cũ tái phát. Làm chứng là việc quan trọng nhất – đó là tâm điểm trong công tác của Ta. Các ngươi nên chấp nhận lời Ta như Ma-ri đã chấp nhận sự mặc khải của Đức Giê-hô-va đến trong giấc mơ của người: bằng cách tin, và rồi vâng phục. Chỉ đây mới được gọi là tinh sạch. Bởi các ngươi là những người nghe được lời Ta nhiều nhất, là những người được Ta ban phước nhiều nhất, nên Ta đã ban cho các ngươi toàn bộ những vật sở hữu giá trị của Ta, Ta đã ban mọi thứ cho các ngươi, vậy mà các ngươi lại có địa vị khác biệt trời vực với dân Y-sơ-ra-ên; các ngươi và họ đơn giản là hai thế giới khác nhau. Nhưng so với họ, các ngươi đã nhận lãnh nhiều hơn rất nhiều; trong khi họ tuyệt vọng chờ đợi sự xuất hiện của Ta, còn các ngươi thì đang trải qua những ngày tháng vui vẻ với Ta, chia sẻ sự dư dật của Ta. Với sự khác biệt như vậy, ai cho các ngươi quyền lớn tiếng than vãn và cãi vã với Ta để đòi hỏi phần của các ngươi trong những vật sở hữu của Ta? Các ngươi chưa nhận được gì nhiều sao? Ta ban cho các ngươi quá nhiều, nhưng những gì các ngươi đáp trả chỉ là nỗi buồn lo đến não lòng, sự bất mãn và oán giận không thể kìm nén được. Các ngươi thật quá đáng ghét – nhưng các ngươi cũng đáng thương, bởi vậy Ta chẳng còn lựa chọn nào khác đành phải nuốt hết cơn giận và nói lên những bất bình của Ta với các ngươi, hết lần này đến lần khác. Qua hàng nghìn năm công tác, Ta chưa từng phản kháng nhân loại bởi Ta đã khám phá ra rằng, xuyên suốt quá trình phát triển của nhân loại, chỉ có những “trò lừa bịp” giữa các ngươi mới trở nên lừng danh nhất, như di sản quý giá từ tổ tiên lẫy lừng thời xưa đã để lại cho các ngươi. Sao mà Ta ghét những thứ nửa người nửa ngợm ấy đến thế! Các ngươi thật quá thiếu lương tâm! Tính cách các ngươi thật quá đê hèn! Lòng các ngươi thật quá chai sạn! Nếu Ta mang những lời và việc làm đó đến dân Y-sơ-ra-ên, thì Ta hẳn đã đạt được sự vinh hiển từ lâu rồi. Nhưng giữa các ngươi thì điều này không thể đạt được; giữa các ngươi chỉ có sự thờ ơ tàn nhẫn, sự lạnh nhạt, và những lời biện hộ của các ngươi. Các ngươi thật quá vô cảm, và hoàn toàn vô dụng!
Các ngươi nên cống hiến hết mình cho công tác của Ta. Các ngươi nên làm những công tác có lợi cho Ta. Ta sẵn lòng giải thích cho các ngươi mọi lẽ mà các ngươi chưa hiểu để các ngươi có thể đạt được từ Ta hết thảy những gì các ngươi còn thiếu sót. Mặc dù khuyết điểm của các ngươi quá nhiều, không đếm xuể, nhưng Ta vẫn sẵn lòng tiếp tục làm công tác mà Ta nên làm trên các ngươi, ban cho các ngươi lòng thương xót cuối cùng của Ta để các ngươi có thể được lợi từ Ta và đạt được sự vinh hiển còn thiếu trong các ngươi, sự vinh hiển mà cả thế giới chưa từng thấy. Ta đã làm việc trong rất nhiều năm, vậy mà chẳng có ai từng biết đến Ta. Ta muốn nói cho các ngươi biết những bí mật Ta chưa từng thổ lộ cùng ai khác.
Giữa con người, Ta là Thần mà họ chẳng thể nhìn thấy, là Thần mà họ chẳng bao giờ có thể tiếp xúc. Bởi vì ba giai đoạn công tác của Ta trên đất (sáng thế, cứu chuộc, và hủy diệt), nên Ta xuất hiện giữa họ vào những thời điểm khác nhau (không bao giờ công khai) để thực hiện công tác của Ta giữa họ. Lần đầu tiên Ta đã đến giữa nhân loại là trong Thời đại Cứu chuộc. Dĩ nhiên là Ta đã đến trong một gia đình Do Thái; và như vậy, những người đầu tiên thấy Đức Chúa Trời đến trên đất là những người Do Thái. Lý do Ta đã đích thân làm công tác này là bởi Ta muốn dùng xác thịt nhập thể của Ta như của lễ chuộc tội trong công tác cứu chuộc của Ta. Như thế, những người đầu tiên được thấy Ta là những người Do Thái trong Thời đại Ân điển. Đó là lần đầu tiên Ta làm việc trong xác thịt. Ở Thời đại Vương quốc, công tác của Ta là chinh phục và hoàn thiện, do vậy Ta lại làm công tác chăn dắt của Ta trong xác thịt. Đây là lần thứ hai Ta làm việc trong xác thịt. Ở hai giai đoạn cuối của công tác, điều con người tiếp xúc không còn là một Thần vô hình vô dạng nữa, mà là một thân vị chính là Thần được thể hiện xác thịt. Như vậy, trong mắt của con người, Ta lại trở thành con người, không có chút dáng vẻ nào của Đức Chúa Trời. Hơn nữa, Đức Chúa Trời mà mọi người nhìn thấy không chỉ là nam giới, mà còn là nữ giới, điều khiến họ kinh ngạc và bối rối nhất. Hết lần này đến lần nọ, công tác phi thường của Ta đã đập tan những niềm tin xưa cũ tồn tại trong rất rất nhiều năm. Dân chúng bàng hoàng! Đức Chúa Trời không chỉ là Đức Thánh Linh, là Thần, là Thần uy lực gấp bảy lần, hay là Thần toàn diện, mà còn là một con người – một con người bình thường, một con người đặc biệt bình dân. Ngài không chỉ là nam giới, mà còn là nữ giới. Họ giống nhau ở chỗ Họ đều được sinh ra bởi con người, và khác nhau ở chỗ một người được thai dựng bởi Đức Thánh Linh, còn người kia được sinh ra bởi con người mặc dù bắt nguồn trực tiếp từ Thần. Họ giống nhau ở chỗ cả hai đều là xác thịt nhập thể của Đức Chúa Trời để thực hiện công tác của Đức Chúa Cha, và khác nhau ở chỗ một người đã thực hiện công tác cứu chuộc, trong khi người kia làm công tác chinh phục. Cả hai đều đại diện cho Đức Chúa Cha, nhưng một người là Đấng Cứu Chuộc, tràn đầy lòng từ ái và thương xót, còn người kia là Đức Chúa Trời công chính, đầy thạnh nộ và phán xét. Một người là Đấng Chỉ Huy Tối Cao khởi đầu công tác cứu chuộc, trong khi người kia là Đức Chúa Trời công chính hoàn thành công tác chinh phục. Một người là Đấng thứ nhứt, còn người kia là Đấng sau chót. Một người là xác thịt vô tội, trong khi người kia là xác thịt hoàn tất việc cứu chuộc, tiếp tục công tác và không bao giờ tội lỗi. Cả hai đều cùng là một Thần, nhưng Họ sống trong những xác thịt khác nhau và được sinh ra tại những nơi khác nhau, và Họ cách nhau đến vài nghìn năm. Tuy nhiên, tất cả công tác của Họ đều bổ trợ cho nhau, không bao giờ mâu thuẫn, và có thể được ví sánh cùng nhau. Cả hai đều là con người, nhưng một người là bé trai còn người kia là bé gái. Trong hết thảy ngần ấy năm, những gì con người nhìn thấy không chỉ là Thần và không chỉ là con người, một người đàn ông, mà còn là nhiều điều không hợp với những quan niệm của con người; như thế, con người chẳng bao giờ có thể thấu hiểu Ta hoàn toàn. Họ cứ nửa tin nửa ngờ Ta – như thể Ta có tồn tại, nhưng Ta cũng là một giấc mơ hão huyền – đó là lí do tại sao đến tận ngày nay con người vẫn không biết Đức Chúa Trời là gì. Ngươi có thể thật sự tóm lược về Ta trong một câu đơn giản hay không? Ngươi có thật sự dám nói rằng: “Jêsus không ai khác chính là Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời không ai khác chính là Jêsus” hay không? Ngươi có thực sự mạnh dạn nói rằng: “Đức Chúa Trời không ai khác chính là Thần, và Thần không ai khác chính là Đức Chúa Trời” hay không? Ngươi có thoải mái khi nói rằng: “Đức Chúa Trời chỉ là một con người mặc lấy xác thịt” hay không? Ngươi có thực sự can đảm khẳng định rằng: “Ảnh tượng của Jêsus là ảnh tượng vĩ đại của Đức Chúa Trời” hay không? Ngươi có thể dùng tài hùng biện của mình để giải thích thấu đáo về tâm tính và ảnh tượng của Đức Chúa Trời hay không? Ngươi có thực sự dám nói rằng: “Đức Chúa Trời chỉ tạo ra nam giới, chứ không phải nữ giới theo hình của chính Ngài” hay không? Nếu ngươi nói điều này, thì chẳng có một người nữ nào trong số những người Ta chọn, càng không có một giới nào là nữ trong nhân loại. Bây giờ thì ngươi có thực sự biết Đức Chúa Trời là gì không? Đức Chúa Trời có phải là một con người không? Đức Chúa Trời có phải là Thần không? Đức Chúa Trời có thật sự là một người nam không? Chỉ có Jêsus mới có thể hoàn tất công tác Ta trù định làm hay sao? Nếu ngươi chỉ chọn một trong những ý trên để tóm lược về thực chất của Ta, thì ngươi là một tín đồ trung thành mê muội vô cùng. Nếu Ta làm việc như một xác thịt nhập thể một và chỉ một lần, thì liệu các ngươi có giới hạn Ta hay không? Liệu ngươi có thể nhìn qua là thực sự hiểu về Ta thấu đáo hay không? Liệu ngươi có thể thực sự tóm lược đầy đủ về Ta dựa trên những trải nghiệm của ngươi trong cuộc đời hay không? Nếu Ta làm công tác giống nhau trong cả hai lần nhập thể của Ta, thì các ngươi sẽ hiểu về Ta như thế nào? Liệu các ngươi có bỏ mặc Ta vĩnh viễn bị treo trên thập tự giá hay không? Liệu Đức Chúa Trời có thể đơn giản như ngươi nói không?
Mặc dù đức tin của các ngươi rất chân thành, nhưng không một ai trong các ngươi có thể thuật lại đầy đủ về Ta, không một ai có thể làm chứng đầy đủ về tất cả sự thật các ngươi nhìn thấy. Hãy nghĩ về điều này: Ngày nay, hầu hết các ngươi đều bỏ bê nhiệm vụ của mình, thay vào đó, các ngươi theo đuổi xác thịt, thỏa mãn xác thịt, và tham lam hưởng thụ xác thịt. Các ngươi có được quá ít lẽ thật. Vậy thì làm sao các ngươi có thể làm chứng cho tất cả những gì các ngươi đã thấy? Các ngươi có thực sự tự tin rằng các ngươi có thể trở thành những chứng nhân của Ta không? Nếu đến một ngày ngươi không thể chứng thực tất cả những gì ngươi đã nhìn thấy hôm nay, thì ngươi đã mất đi chức năng của loài thọ tạo, và sẽ chẳng còn ý nghĩa gì cho sự tồn tại của ngươi nữa. Ngươi sẽ không xứng đáng làm người. Thậm chí có thể nói rằng ngươi sẽ không phải là người! Ta đã làm vô lượng công tác trên các ngươi, nhưng bởi ngươi hiện tại chẳng học hỏi được gì, chẳng nhận thức được gì, và chẳng hiệu quả trong công việc của mình, khi đến thời điểm Ta mở rộng công tác của Ta, thì ngươi chỉ trơ mắt nhìn, cứng lưỡi và hoàn toàn vô dụng. Chẳng phải điều đó sẽ khiến ngươi trở thành một tội nhân muôn đời sao? Khi thời điểm ấy đến, ngươi sẽ không cảm thấy hối tiếc sâu sắc nhất sao? Ngươi sẽ không đắm chìm trong buồn nản sao? Tất cả công tác của Ta hôm nay không phải là làm vì nhàn rỗi và buồn chán, mà là để đặt một nền tảng cho công tác tương lai của Ta. Không phải Ta đang bế tắc và cần phải làm một điều gì đó mới mẻ. Ngươi phải hiểu công tác Ta làm; đó không phải là thứ gì do đứa trẻ đang chơi ngoài đường thực hiện, mà là công tác được thực hiện thay mặt cho Cha của Ta. Các ngươi nên biết rằng không phải Ta đang tự mình làm hết các công tác này; mà đúng hơn là Ta đang đại diện cho Cha của Ta. Trong khi đó, vai trò của các ngươi là nghiêm chỉnh làm theo, vâng phục, thay đổi, và chứng thực. Những gì các ngươi cần hiểu là tại sao các ngươi nên tin vào Ta; đây là vấn đề quan trọng nhất mà mỗi người trong các ngươi phải hiểu. Cha của Ta, vì sự vinh hiển của Ngài, đã định trước hết thảy các ngươi cho Ta từ lúc Ngài sáng thế. Chính vì công tác của Ta, và vì vinh quang của Ngài, mà Ngài đã định trước các ngươi. Chính bởi Cha Ta mà các ngươi tin vào Ta; chính bởi sự tiền định của Cha Ta mà các ngươi theo Ta. Chẳng có điều gì ở đây là do sự lựa chọn của chính các ngươi cả. Thậm chí quan trọng hơn, các ngươi hiểu rằng các ngươi là những người được Cha Ta ban cho Ta nhằm mục đích chứng thực cho Ta. Bởi Ngài đã ban các ngươi cho Ta, các ngươi phải tuân theo các đường lối Ta ban cho các ngươi, cũng như các đường lối và lời Ta phán dạy các ngươi, bởi đó là nghĩa vụ các ngươi phải tuân theo những đường lối của Ta. Đây là mục đích ban đầu trong đức tin của các ngươi vào Ta. Bởi vậy, Ta phán với các ngươi điều này: Các ngươi chỉ là những người mà Cha Ta đã ban cho Ta để tuân theo những đường lối của Ta. Tuy nhiên, các ngươi chỉ tin vào Ta; các ngươi không thuộc về Ta bởi vì các ngươi không thuộc gia đình Y-sơ-ra-ên, mà thay vào đó là cùng hạng với loài rắn xưa. Tất cả những gì Ta đang yêu cầu các ngươi làm là làm chứng cho Ta, nhưng hôm nay các ngươi phải bước đi theo đường lối của Ta. Tất cả những điều này đều vì lời chứng trong tương lai. Nếu các ngươi chỉ đóng vai trò như người lắng nghe những đường lối của Ta, thì các ngươi sẽ chẳng có giá trị gì cả, và ý nghĩa của việc Cha Ta ban các ngươi cho Ta cũng sẽ mất đi. Điều Ta nhất quyết khuyên bảo các ngươi là: Các ngươi nên bước theo những đường lối của Ta.