Khát vọng của tâm hồn: Tiếng kêu sâu thẳm của Thánh Vịnh 42:2

Bài đọc trong thánh lễ hôm nay

“Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa.”

Đây là tiếng kêu thiêng liêng dâng lên Thiên Chúa, vượt qua lời nói và thể hiện niềm khao khát và theo đuổi Thiên Chúa sâu xa trong lòng. Cũng giống như con nai khát nước, đây là nhu cầu sống, bản năng truy tìm nguồn dinh dưỡng và nguồn sống, thân tâm chúng ta cần sự nuôi dưỡng của lời Chúa, giống như con nai cần nước. Trong sự hối hả và nhộn nhịp của cuộc sống hiện thực, chúng ta dễ bị mê hoặc bởi đủ loại suy nghĩ xao lãng và bỏ qua niềm khao khát Thiên Chúa thực sự trong lòng mình, tuy nhiên, sự khao khát Thiên Chúa trong lòng chúng ta là một sức mạnh thuần khiết và một khát khao mãnh liệt được được gần gũi với Chúa. Cầu mong chúng ta dừng lại trong sự hối hả và nhộn nhịp của cuộc sống hàng ngày và chân thành kêu cầu Chúa. Trong niềm khao khát sâu sắc này, chúng ta sẽ trải nghiệm một cuộc gặp gỡ thân mật hơn với Thiên Chúa, giống như một con nai gặp nước từ dòng suối, và tâm hồn chúng ta sẽ tìm thấy niềm an ủi và niềm vui đích thực trong tình yêu của Thiên Chúa.

Chúng ta cùng cầu nguyện:

Lạy Chúa, lòng con khao khát Chúa như nai khát suối. Trong thế giới phức tạp này, lòng con cảm thấy khô khan và nhu cầu, xin ban cho con tấm lòng khao khát được trải nghiệm gần gũi hơn với Chúa. Lạy Chúa, Chúa là nguồn sự sống của con, là nguồn nuôi dưỡng và che chở cho tâm hồn con. Hôm nay, con đến với Ngài với trái tim khao khát và mở lòng với Ngài. Con cần Ngài, tâm hồn con cần sự nuôi dưỡng và an ủi từ lời nói của Ngài như nai cần nước suối. Lạy Chúa, con biết rằng Chúa là Cha trên trời yêu thương và là Thiên Chúa đầy ân sủng. Xin Chúa lắng nghe lời cầu nguyện chân thành của con, xin lời Chúa hướng dẫn các bước con tiến về phía trước để con không đi chệch khỏi con đường của Chúa và để tâm hồn đón nhận sự nuôi dưỡng và an ủi từ lời Chúa. Xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển cho đến đời đời. Amen!

Thảm họa ngày càng lớn, mang đến lời cảnh bảo nào cho chúng ta? Làm sao mới được Thiên Chúa che chở trong thảm họa?